Phía ngoài cửa sổ, nắng truyen sex đã tắt. Đám lá cây đang vào mùa đổi lá đượm vẻ trầm buồn. Một tiếng chim bất bỗng nhiên vang vọng, gợi những gì xa xôi không rõ. Nổi nhớ nhà ập đến khiến tôi bải hoải. Đã hơn 10h tối theo giờ Việt Nam, bẹ tôi hẳn đã tắt điện thoại,bỏ ngoài bàn làm ăn và ngủ một giấc thật sâu. Cuộc thế hệ này đôi khi chẳng có chỗ cho những giây phút yếu mềm,muốn nhắc máy và nghe giọng của những người thân yêu, mặc dù sao đó có thể òa khóc sực nở vì chưng cô đơn.Những học viên lục tục đứng dậy. Giờ học văn hóa Việt Nam chấm dứt hơi muộn.Nhưng ai cũng đặt câu hỏi về mảnh đất hình chữ S cách họ bốn giờ bay.Những người đi ra sau cùng quay mỉm cười nói"cảm ơn" với tôi.Bỗng chốc,cảm giác bải hoải do nổi nhớ nhà bắt bỗng tan biến.Tôi cúi người phát âm thật chuẩn câu "Cảm ơn" bằng tiếng Hoa. Tắt đèn và khóa cửa, tôi lẳng lặng bước ra phố, anh sex nụ cười mỉm tự lúc nào đã hiện rõ trên môi. Thượng Hải bắt đầu vào đêm. Con phố vẫn tấp nập người qua lại. Siêu thị Lotteria hiện ra sáng choang với những ô của kính đầy ắp các mặt quy hàng đủ chủng loại.Trước cửa, vài người đang đứng chờ xe buýt, ai cũng chăm chú vào chiếc phôn cảm tương ứng khổ thân lớn trước mặt. Tôi rảo bước thật nhanh ,đẩy cánh cửa nặng trịch và bước vào Lotteria.Hai chàng trai đang ngồi ăn đui gà và uống Pepsi trên dãy bàn cao ngay gần khoảng tường bằng kính. Vài cặp đôi ngồi xen kẻ giữa danh thiếp bạn ,cười đùa vui vẻ. Thi thoảng là những nụ hôn. Ở quầy gọi đồ,tôi lúng túng vô cùng trước thực neo đơn đầy rẫy tên các món ăn được lồng trong danh thiếp hộp sáng trên cao. Bên cạnh dòng chữ tiến Hoa, nguồi ta đã cẩn trọng đính kèm tên đã được dịch sang tiếng Anh. Không gì quá khó hiểu. Chỉ đơn giản bởi ví tối tôi không còn nhiều tiền và "ngân sách" ngày hôm nay của tôi đã hết. Chiếc Humburger được phê chuẩn khi tôi phát hiện ra giá mà của nó chỉ vỏn vẹn 480NDT.Cô gái đứng sau quầy nói mà không ngẩn mặt:"Bạn có gọi thêm đồ uống gì không?"
"Hiện tại thì chưa. Tôi sẽ kêu khi cần. Thanks!"
Tôi cố kỉnh nói bằng giọng bình phẩm thản, giấu giếm cơn khát đang gào cháy cổ họng. Tôi sẽ nốc một chai nước mát lạnh khi về tới hostel. Chắc tôi có thể chờ .- Âm thanh đâu đó vang vọng trong đầu, tựa hồ như tôi đang nỗ lực thuyết phục đích thị mình. Sau chừng đó doc truyen sex, xem anh sex thông báo ,chừng như biết tôi "ngoại quốc" nhưng chẳng thuộc hạng khách "sộp",cô phủ phục vụ đón nhận tờ 500NDT và trả lại hai đồng xu tròn trịa, không khuyến mại thêm nụ cười nào. Kế đó cô ta đưa cho tôi chiếc thẻ nhựa màu xanh in số 9 màu đỏ. Tôi ngờ ngạc nhìn quanh. Đâu chiếc bàn nào được đánh số? Tôi thắc mắc hỏi lại thì phát hiện ra sự thật vốn tiếng Anh của cô phủ phục vụ chỉ dừng ở mức đưa ra những câu hỏi và câu trả lời"Yes" huyễn hoặc "No". Cuối cùng cô cất cao giọng,gọi tên ai đó,hình như là "Long" . Một chàng trai khoác tạp dề và đội mũ từ gian bếp phía sau vội vã chạy ra.............
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét